孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
《疾愈过龙泉寺精舍呈易业二公①》
分享数:3
朝代: 唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写雪|写山|写水|

停午闻山钟,起行散愁疾。

寻林采芝去,转谷松翠密。

傍见精舍开,长廊饭僧毕。

石渠流雪水,金子耀霜橘。

竹房思旧游,过憩终永日。

入洞窥石髓,傍崖采蜂蜜。

日暮辞远公,虎溪相送出。

拼音
guò lóng quán jīng shě chéng èr gōng
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
tíng wén shān zhōng háng sàn chóu        xún lín cǎi zhī zhuǎn sōng cuì        bàng jiàn jīng shě kāi zhǎng láng fàn sēng        shí liú xuě shuǐ jīn yào 耀 shuāng        zhú fáng jiù yóu guò zhōng yǒng        dòng kuī shí suǐ bàng cǎi fēng        yuǎn gōng xiàng sòng chū       
疾愈过龙泉寺精舍呈易业二公①注音
  • guò
    lóng
    quán
    jīng
    shě
    chéng
    èr
    gōng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • tíng
    wén
    shān
    zhōng
    háng
    sàn
    chóu
    xún
    lín
    cǎi
    zhī
    zhuǎn
    sōng
    cuì
    bàng
    jiàn
    jīng
    shě
    kāi
    zhǎng
    láng
    fàn
    sēng
    shí
    liú
    xuě
    shuǐ
    jīn
    yào
    耀
    shuāng
    zhú
    fáng
    jiù
    yóu
    guò
    zhōng
    yǒng
    dòng
    kuī
    shí
    suǐ
    bàng
    cǎi
    fēng
    yuǎn
    gōng
    xiàng
    sòng
    chū

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1