李煜,五代十国时南唐国君,961年-975年在位,字重光,初名从嘉,号钟隐、莲峰居士。汉族,彭城(今江苏徐州)人。南唐元宗李璟第六子,于宋建隆二年(961年)继位,史称李后主。开宝八年,宋军破南唐都城,李煜降宋,被俘至汴京,封为右千牛卫上将军、违命侯。后因作感怀故国的名词《虞美人》而被宋太宗毒死。李煜虽不通政治,但其艺术才华却非凡。精书法,善绘画,通音律,诗和文均有一定造诣,尤以词的成就最高。千古杰作《虞美人》、《浪淘沙》、《乌夜啼》等词。在政治上失败的李煜,却在词坛上留下了不朽的篇章,被称为“千古词帝”。

李煜其它作品精选

zuopinjingxuan

《浪淘沙·帘外雨潺潺》
分享数:1
朝代: 唐朝 | 作者:李煜 | 类型:写雨|写花|写山|写水|写人|落花|

帘外雨潺潺,[1]春意阑珊。

[2]罗衾不耐五更寒。

[3]梦里不知身是客,[4]一晌贪欢。

[5]独自莫凭栏,无限江山,别时容易见时难。

流水落花春去也,天上人间。

拼音
làng táo shā · · lián wài chán chán
[ [ táng cháo ] ]
lián wài chán chán [ [ 1 1 ] ] chūn lán shān        [ [ 2 2 ] ] luó qīn nài gèng hán        [ [ 3 3 ] ] mèng zhī shēn shì [ [ 4 4 ] ] shǎng tān huān        [ [ 5 5 ] ] píng lán xiàn jiāng shān bié shí róng jiàn shí nán        liú shuǐ luò huā chūn tiān shàng rén jiān       
浪淘沙·帘外雨潺潺注音
  • làng
    táo
    shā
    ·
    ·
    lián
    wài
    chán
    chán
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • lián
    wài
    chán
    chán
    [
    [
    1
    1
    ]
    ]
    chūn
    lán
    shān
    [
    [
    2
    2
    ]
    ]
    luó
    qīn
    nài
    gèng
    hán
    [
    [
    3
    3
    ]
    ]
    mèng
    zhī
    shēn
    shì
    [
    [
    4
    4
    ]
    ]
    shǎng
    tān
    huān
    [
    [
    5
    5
    ]
    ]
    píng
    lán
    xiàn
    jiāng
    shān
    bié
    shí
    róng
    jiàn
    shí
    nán
    liú
    shuǐ
    luò
    huā
    chūn
    tiān
    shàng
    rén
    jiān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1