杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。

杜甫其它作品精选

zuopinjingxuan

《梦李白二首·其二》
分享数:7
朝代: 唐朝 | 作者:杜甫 | 类型:写风|写人|寂寞|写湖|游子|写云|

浮云终日行,游子久不至。

三夜频梦君,情亲见君意。

告归常局促,苦道来不易。

江湖多风波,舟楫恐失坠。

出门搔白首,若负平生志。

冠盖满京华,斯人独憔悴。

孰云网恢恢,将老身反累。

千秋万岁名,寂寞身后事。

拼音
mèng bái èr shǒu · · èr
[ [ táng cháo ] ]
yún zhōng háng yóu jiǔ zhì        sān pín mèng jun1 qíng qīn jiàn jun1        gào guī cháng dào lái        jiāng duō fēng zhōu kǒng shī zhuì        chū mén sāo bái shǒu ruò píng shēng zhì        guàn gài mǎn jīng huá rén qiáo cuì        shú yún wǎng huī huī jiāng lǎo shēn fǎn lèi        qiān qiū wàn suì míng shēn hòu shì       
梦李白二首·其二注音
  • mèng
    bái
    èr
    shǒu
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
  • yún
    zhōng
    háng
    yóu
    jiǔ
    zhì
    sān
    pín
    mèng
    jun1
    qíng
    qīn
    jiàn
    jun1
    gào
    guī
    cháng
    dào
    lái
    jiāng
    duō
    fēng
    zhōu
    kǒng
    shī
    zhuì
    chū
    mén
    sāo
    bái
    shǒu
    ruò
    píng
    shēng
    zhì
    guàn
    gài
    mǎn
    jīng
    huá
    rén
    qiáo
    cuì
    shú
    yún
    wǎng
    huī
    huī
    jiāng
    lǎo
    shēn
    fǎn
    lèi
    qiān
    qiū
    wàn
    suì
    míng
    shēn
    hòu
    shì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1