苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《一丛花 初春病起》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写雪|写风|写花|写山|写人|寒夜|

今年春浅腊侵年。

冰雪破春妍。

东风有信无人见,露微意、柳际花边。

寒夜纵长,孤衾易暖,钟鼓渐清圆。

朝来初日半含山。

楼阁淡疏烟。

游人便作寻芳计,小桃杏、应已争先。

衰病少情,疏慵自放,惟爱日高眠。

拼音
cóng huā chū chūn bìng
[ [ sòng cháo ] ] shì
jīn nián chūn qiǎn qīn nián        bīng xuě chūn yán        dōng fēng yǒu xìn rén jiàn wēi liǔ huā biān        hán zòng zhǎng qīn nuǎn zhōng jiàn qīng yuán        cháo lái chū bàn hán shān        lóu dàn shū yān        yóu rén biàn 便 zuò xún fāng xiǎo táo xìng yīng zhēng xiān        shuāi bìng shǎo qíng shū yōng fàng wéi ài gāo mián       
一丛花 初春病起注音
  • cóng
    huā
     
    chū
    chūn
    bìng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • jīn
    nián
    chūn
    qiǎn
    qīn
    nián
    bīng
    xuě
    chūn
    yán
    dōng
    fēng
    yǒu
    xìn
    rén
    jiàn
    wēi
    liǔ
    huā
    biān
    hán
    zòng
    zhǎng
    qīn
    nuǎn
    zhōng
    jiàn
    qīng
    yuán
    cháo
    lái
    chū
    bàn
    hán
    shān
    lóu
    dàn
    shū
    yān
    yóu
    rén
    biàn
    便
    zuò
    xún
    fāng
    xiǎo
    táo
    xìng
    yīng
    zhēng
    xiān
    shuāi
    bìng
    shǎo
    qíng
    shū
    yōng
    fàng
    wéi
    ài
    gāo
    mián
一丛花 初春病起注解
不存在相应的目录

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1