黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。
《孙不愚引开元故事请为移春槛因而赠答》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写风|写鸟|写人|写酒|

南陌东城处处春,不须移槛损天真。

鬓毛欲白休辞饮,风雨无端只误人。

鸟语提壶元自好,酒狂惊俗未应嗔。

稍寻绿树为诗社,更藉残红作醉茵。

拼音
sūn yǐn kāi yuán shì qǐng wéi chūn kǎn yīn ér zèng
[ [ sòng cháo ] ] huáng tíng jiān
nán dōng chéng chù chù chūn kǎn sǔn tiān zhēn        bìn máo bái xiū yǐn fēng duān zhī rén        niǎo yuán hǎo jiǔ kuáng jīng wèi yīng chēn        shāo xún 绿 shù wéi shī shè gèng jiè cán hóng zuò zuì yīn       
孙不愚引开元故事请为移春槛因而赠答注音
  • sūn
    yǐn
    kāi
    yuán
    shì
    qǐng
    wéi
    chūn
    kǎn
    yīn
    ér
    zèng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • nán
    dōng
    chéng
    chù
    chù
    chūn
    kǎn
    sǔn
    tiān
    zhēn
    bìn
    máo
    bái
    xiū
    yǐn
    fēng
    duān
    zhī
    rén
    niǎo
    yuán
    hǎo
    jiǔ
    kuáng
    jīng
    wèi
    yīng
    chēn
    shāo
    xún
    绿
    shù
    wéi
    shī
    shè
    gèng
    jiè
    cán
    hóng
    zuò
    zuì
    yīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1