「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。

程垓其它作品精选

zuopinjingxuan

《芭蕉雨·雨过凉生藕叶》
分享数: 7
朝代:宋朝 | 作者:程垓 | 类型:写雨|写雪|写人|

雨过凉生藕叶。

晚庭消尽暑,浑无热。

枕簟不胜香滑。

争奈宝帐情生,金尊意惬。

玉人何处梦蝶。

思一见冰雪。

须写个帖儿、丁宁说。

试问道、肯来么,今夜小院无人,重楼有月。

拼音
jiāo · · guò liáng shēng ǒu
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
guò liáng shēng ǒu        wǎn tíng xiāo jìn shǔ hún        zhěn diàn shèng xiāng huá        zhēng nài bǎo zhàng qíng shēng jīn zūn qiè        rén chù mèng dié        jiàn bīng xuě        xiě tiē ér dīng níng shuō        shì wèn dào kěn lái me jīn xiǎo yuàn rén zhòng lóu yǒu yuè       
芭蕉雨·雨过凉生藕叶注音
  • jiāo
    ·
    ·
    guò
    liáng
    shēng
    ǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • guò
    liáng
    shēng
    ǒu
    wǎn
    tíng
    xiāo
    jìn
    shǔ
    hún
    zhěn
    diàn
    shèng
    xiāng
    huá
    zhēng
    nài
    bǎo
    zhàng
    qíng
    shēng
    jīn
    zūn
    qiè
    rén
    chù
    mèng
    dié
    jiàn
    bīng
    xuě
    xiě
    tiē
    ér
    dīng
    níng
    shuō
    shì
    wèn
    dào
    kěn
    lái
    me
    jīn
    xiǎo
    yuàn
    rén
    zhòng
    lóu
    yǒu
    yuè