汤显祖(1550—1616),中国明代戏曲家、文学家。字义仍,号海若、若士、清远道人。汉族,江西临川人。公元1583年(万历十一年)中进士,任太常寺博士、礼部主事,因弹劾申时行,降为徐闻典史,后调任浙江遂昌知县,又因不附权贵而免官,未再出仕。曾从罗汝芳读书,又受李贽思想的影响。在戏曲创作方面,反对拟古和拘泥于格律。作有传奇《牡丹亭》、《邯郸记》、《南柯记》、《紫钗记》,合称《玉茗堂四梦》,以《牡丹亭》最著名。在戏曲史上,和关汉卿、王实甫齐名,在中国乃至世界文学史上都有着重要的地位。
《丽水风雨下船棘口有怀》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:汤显祖 | 类型:写雨|写风|写花|写水|写人|写草|写云|

石城双水门,落日远江介。

春潮风雨飞,暮寒洲渚带。

流云苍翠里,绪风箫鼓外。

分披悟曾历,合沓迷新届。

宿雾缅余丘,生洲隐遥派。

地脉有亏成,物色故明昧。

曲折神易伤,幽清境难会。

江花莞流放,岸草凄行迈。

不见林中人,自抚孤琴对。

拼音
shuǐ fēng xià chuán kǒu yǒu huái 怀
[ [ míng cháo ] ] tāng xiǎn
shí chéng shuāng shuǐ mén luò yuǎn jiāng jiè        chūn cháo fēng fēi hán zhōu zhǔ dài        liú yún cāng cuì fēng xiāo wài        fèn céng xīn jiè        xiǔ 宿 miǎn qiū shēng zhōu yǐn yáo pài        yǒu kuī chéng míng mèi        shé shén shāng yōu qīng jìng nán huì        jiāng huā wǎn liú fàng àn cǎo háng mài        jiàn lín zhōng rén qín duì       
丽水风雨下船棘口有怀注音
  • shuǐ
    fēng
    xià
    chuán
    kǒu
    yǒu
    huái
    怀
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    tāng
    xiǎn
  • shí
    chéng
    shuāng
    shuǐ
    mén
    luò
    yuǎn
    jiāng
    jiè
    chūn
    cháo
    fēng
    fēi
    hán
    zhōu
    zhǔ
    dài
    liú
    yún
    cāng
    cuì
    fēng
    xiāo
    wài
    fèn
    céng
    xīn
    jiè
    xiǔ
    宿
    miǎn
    qiū
    shēng
    zhōu
    yǐn
    yáo
    pài
    yǒu
    kuī
    chéng
    míng
    mèi
    shé
    shén
    shāng
    yōu
    qīng
    jìng
    nán
    huì
    jiāng
    huā
    wǎn
    liú
    fàng
    àn
    cǎo
    háng
    mài
    jiàn
    lín
    zhōng
    rén
    qín
    duì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1