【乐府】:乐府,原本是汉代音乐机关的名称。创立于西汉武帝时期,其职能是掌管宫廷所用音乐,兼采民间歌谣和乐曲。魏晋以后,将汉代乐府所搜集、演唱的歌诗统称之为「乐府」,于是乐府便由音乐机关名称一变而为可以入乐诗体的名称。刘勰《文心雕龙·乐府篇》说:「乐府者,声依永,律和声也。」标志着「乐府」这一名称含义的演变。汉乐府诗许多是「感于哀乐,缘事而发」的民间歌谣,在内容上反映了当时广阔的社会生活,在艺术上具有「刚健清新」的特色,它和《诗经》的「风诗」,奠定了我国诗歌的现实主义基础。汉代乐府诗的形式,有五言、七言和杂言,这是后世五、七言诗的先声。汉代乐府民歌是我国诗歌史上的一份珍贵的遗产。宋人郭茂倩编集的《乐府诗集》一百卷,是一部乐府歌辞的总集,上起陶唐,下止五代,搜集资料十分丰富。又其各篇的「解题」,对各种曲调、各篇曲辞发展演变的叙述,也极详备。

两汉乐府其它作品精选

zuopinjingxuan

《伤歌行》
分享数: 107
朝代:汉朝 | 作者:两汉乐府 | 类型:写风|写鸟|写人|

昭昭素明月,辉光烛我床。

忧人不能寐,耿耿夜何长!微风吹闺闼,罗帷自飘扬。

揽衣曳长带,屣履下高堂。

东西安所之,徘徊以彷徨。

春鸟翻南飞,翩翩独翱翔。

悲声命俦匹,哀鸣伤我肠。

感物怀所思,泣涕忽沾裳。

伫立吐高吟,舒愤诉弯苍。

拼音
shāng háng
[ [ hàn cháo ] ] liǎng hàn
zhāo zhāo míng yuè , , huī guāng zhú chuáng       
yōu rén néng mèi , , gěng gěng zhǎng ! ! wēi fēng chuī guī , , luó wéi piāo yáng       
lǎn zhǎng dài , , xià gāo táng       
dōng 西 ān suǒ zhī , , pái huái páng huáng       
chūn niǎo fān nán fēi , , piān piān áo xiáng       
bēi shēng mìng chóu , , āi míng shāng cháng       
gǎn huái 怀 suǒ , , zhān shang       
zhù gāo yín , , shū fèn wān cāng
伤歌行注音
  • shāng
    háng
  • [
    [
    hàn
    cháo
    ]
    ]
    liǎng
    hàn
  • zhāo
    zhāo
    míng
    yuè
    ,
    ,
    huī
    guāng
    zhú
    chuáng
  • yōu
    rén
    néng
    mèi
    ,
    ,
    gěng
    gěng
    zhǎng
    !
    !
    wēi
    fēng
    chuī
    guī
    ,
    ,
    luó
    wéi
    piāo
    yáng
  • lǎn
    zhǎng
    dài
    ,
    ,
    xià
    gāo
    táng
  • dōng
    西
    ān
    suǒ
    zhī
    ,
    ,
    pái
    huái
    páng
    huáng
  • chūn
    niǎo
    fān
    nán
    fēi
    ,
    ,
    piān
    piān
    áo
    xiáng
  • bēi
    shēng
    mìng
    chóu
    ,
    ,
    āi
    míng
    shāng
    cháng
  • gǎn
    huái
    怀
    suǒ
    ,
    ,
    zhān
    shang
  • zhù
    gāo
    yín
    ,
    ,
    shū
    fèn
    wān
    cāng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们