孔融(153-208),字文举,鲁国(治今山东曲阜)人,东汉文学家,“建安七子”之首。家学渊源,是孔子的二十世孙,太山都尉孔宙之子。少有异才,勤奋好学,与平原陶丘洪、陈留边让并称俊秀。献帝即位后任北军中侯、虎贲中郎将、北海相,时称孔北海。在郡六年,修城邑,立学校,举贤才,表儒术。建安元年(196),征还为将作大匠,迁少府,又任大中大夫。性好宾客,喜抨议时政,言辞激烈,后因触怒曹操,为曹操所杀。能诗善文。散文锋利简洁,代表作是《荐祢衡表》。六言诗反映了汉末动乱的现实。原有文集已散佚,明人辑有《孔北海集》。

孔融其它作品精选

zuopinjingxuan

《杂诗》
分享数: 128
朝代:魏晋 | 作者:孔融 | 类型:写景|写山|写人|人生|写云|

岩岩钟山首,赫赫炎天路。

高明曜云门,远景灼寒素。

昂昂累世士,结根在所固。

吕望老匹夫,苟为因世故。

管仲小囚臣,独能建功祚。

人生有何常,但患年岁暮。

幸托不肖躯,且当猛虎步。

安能苦一身,与世同举厝。

由不慎小节,庸夫笑我度。

吕望尚不希,夷齐何足慕。

拼音
shī
[ [ wèi jìn ] ] kǒng róng
yán yán zhōng shān shǒu , , yán tiān       
gāo míng yào yún mén , , yuǎn jǐng zhuó hán       
áng áng lèi shì shì , , jié gēn zài suǒ       
wàng lǎo , , gǒu wéi yīn shì       
guǎn zhòng xiǎo qiú chén , , néng jiàn gōng zuò       
rén shēng yǒu cháng , , dàn huàn nián suì       
xìng tuō xiāo , , qiě dāng měng       
ān néng shēn , , shì tóng cuò       
yóu shèn xiǎo jiē , , yōng xiào       
wàng shàng , ,
杂诗注音
  • shī
  • [
    [
    wèi
    jìn
    ]
    ]
    kǒng
    róng
  • yán
    yán
    zhōng
    shān
    shǒu
    ,
    ,
    yán
    tiān
  • gāo
    míng
    yào
    yún
    mén
    ,
    ,
    yuǎn
    jǐng
    zhuó
    hán
  • áng
    áng
    lèi
    shì
    shì
    ,
    ,
    jié
    gēn
    zài
    suǒ
  • wàng
    lǎo
    ,
    ,
    gǒu
    wéi
    yīn
    shì
  • guǎn
    zhòng
    xiǎo
    qiú
    chén
    ,
    ,
    néng
    jiàn
    gōng
    zuò
  • rén
    shēng
    yǒu
    cháng
    ,
    ,
    dàn
    huàn
    nián
    suì
  • xìng
    tuō
    xiāo
    ,
    ,
    qiě
    dāng
    měng
  • ān
    néng
    shēn
    ,
    ,
    shì
    tóng
    cuò
  • yóu
    shèn
    xiǎo
    jiē
    ,
    ,
    yōng
    xiào
  • wàng
    shàng
    ,
    ,
例句
你放心闹吧,先还“~,独树不成林”,如今有了个对子了。(清·曹雪芹《红楼梦》第五十六回)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们