孔融(153-208),字文举,鲁国(治今山东曲阜)人,东汉文学家,“建安七子”之首。家学渊源,是孔子的二十世孙,太山都尉孔宙之子。少有异才,勤奋好学,与平原陶丘洪、陈留边让并称俊秀。献帝即位后任北军中侯、虎贲中郎将、北海相,时称孔北海。在郡六年,修城邑,立学校,举贤才,表儒术。建安元年(196),征还为将作大匠,迁少府,又任大中大夫。性好宾客,喜抨议时政,言辞激烈,后因触怒曹操,为曹操所杀。能诗善文。散文锋利简洁,代表作是《荐祢衡表》。六言诗反映了汉末动乱的现实。原有文集已散佚,明人辑有《孔北海集》。

孔融其它作品精选

zuopinjingxuan

《论盛孝章书 / 与曹公论盛孝章书》
分享数: 141
朝代:汉朝 | 作者:孔融 | 类型:写马|哲理|写人|岁月|少年|写云|愁苦|

岁月不居,时节如流。

五十之年,忽焉已至。

公为始满,融又过二。

海内知识,零落殆尽,惟会稽盛孝章尚存。

其人困于孙氏,妻孥湮没,单孑独立,孤危愁苦。

若使忧能伤人,此子不得复永年矣! 《春秋传》曰:“诸侯有相灭亡者,桓公不能救,则桓公耻之。

”今孝章,实丈夫之雄也,天下谈士,依以扬声,而身不免于幽絷,命不期于旦夕,是吾祖不当复论损益之友,而朱穆所以绝交也。

公诚能驰一介之使,加咫尺之书,则孝章可致,友道可弘矣。

今之少年,喜谤前辈,或能讥评孝章。

孝章要为有天下大名,九牧之人,所共称叹。

燕君市骏马之骨,非欲以骋道里,乃当以招绝足也。

惟公匡复汉室,宗社将绝,又能正之。

正之之术,实须得贤。

珠玉无胫而自至者,以人好之也,况贤者之有足乎!昭王筑台以尊郭隗,隗虽小才,而逢大遇,竟能发明主之至心,故乐毅自魏往,剧辛自赵往,邹衍自齐往。

向使郭隗倒悬而王不解,临溺而王不拯,则士亦将高翔远引,莫有北首燕路者矣。

凡所称引,自公所知,而复有云者,欲公崇笃斯义也。

因表不悉。

拼音
lùn shèng xiào zhāng shū / / cáo gōng lùn shèng xiào zhāng shū
[ [ hàn cháo ] ] kǒng róng
suì yuè , , shí jiē liú       
shí zhī nián , , yān zhì       
gōng wéi shǐ mǎn , , róng yòu guò èr       
hǎi nèi zhī shí , , líng luò dài jìn , , wéi huì shèng xiào zhāng shàng cún       
rén kùn sūn shì , , yān méi , , dān jié , , wēi chóu       
ruò shǐ 使 yōu néng shāng rén , , yǒng nián ! !        chūn qiū chuán yuē : : zhū hóu yǒu xiàng miè wáng zhě , , huán gōng néng jiù , , huán gōng chǐ zhī       
jīn xiào zhāng , , shí zhàng zhī xióng , , tiān xià tán shì , , yáng shēng , , ér shēn miǎn yōu zhí , , mìng dàn , , shì dāng lùn sǔn zhī yǒu , , ér zhū suǒ jué jiāo       
gōng chéng néng chí jiè zhī shǐ 使 , , jiā zhǐ chǐ zhī shū , , xiào zhāng zhì , , yǒu dào hóng       
jīn zhī shǎo nián , , bàng qián bèi , , huò néng píng xiào zhāng       
xiào zhāng yào wéi yǒu tiān xià míng , , jiǔ zhī rén , , suǒ gòng chēng tàn       
yàn jun1 shì jun4 zhī , , fēi chěng dào , , nǎi dāng zhāo jué       
wéi gōng kuāng hàn shì , , zōng shè jiāng jué , , yòu néng zhèng zhī       
zhèng zhī zhī shù , , shí xián       
zhū jìng ér zhì zhě , , rén hǎo zhī , , kuàng xián zhě zhī yǒu ! ! zhāo wáng zhù tái zūn guō wěi , , wěi suī xiǎo cái , , ér féng , , jìng néng míng zhǔ zhī zhì xīn , , wèi wǎng , , xīn zhào wǎng , , zōu yǎn wǎng       
xiàng shǐ 使 guō wěi dǎo xuán ér wáng jiě , , lín ér wáng zhěng , , shì jiāng gāo xiáng yuǎn yǐn , , yǒu běi shǒu yàn zhě       
fán suǒ chēng yǐn , , gōng suǒ zhī , , ér yǒu yún zhě , , gōng chóng       
yīn biǎo
论盛孝章书 / 与曹公论盛孝章书注音
  • lùn
    shèng
    xiào
    zhāng
    shū
     
    /
    /
     
    cáo
    gōng
    lùn
    shèng
    xiào
    zhāng
    shū
  • [
    [
    hàn
    cháo
    ]
    ]
    kǒng
    róng
  • suì
    yuè
    ,
    ,
    shí
    jiē
    liú
  • shí
    zhī
    nián
    ,
    ,
    yān
    zhì
  • gōng
    wéi
    shǐ
    mǎn
    ,
    ,
    róng
    yòu
    guò
    èr
  • hǎi
    nèi
    zhī
    shí
    ,
    ,
    líng
    luò
    dài
    jìn
    ,
    ,
    wéi
    huì
    shèng
    xiào
    zhāng
    shàng
    cún
  • rén
    kùn
    sūn
    shì
    ,
    ,
    yān
    méi
    ,
    ,
    dān
    jié
    ,
    ,
    wēi
    chóu
  • ruò
    shǐ
    使
    yōu
    néng
    shāng
    rén
    ,
    ,
    yǒng
    nián
    !
    !
     
    chūn
    qiū
    chuán
    yuē
    :
    :
    zhū
    hóu
    yǒu
    xiàng
    miè
    wáng
    zhě
    ,
    ,
    huán
    gōng
    néng
    jiù
    ,
    ,
    huán
    gōng
    chǐ
    zhī
  • jīn
    xiào
    zhāng
    ,
    ,
    shí
    zhàng
    zhī
    xióng
    ,
    ,
    tiān
    xià
    tán
    shì
    ,
    ,
    yáng
    shēng
    ,
    ,
    ér
    shēn
    miǎn
    yōu
    zhí
    ,
    ,
    mìng
    dàn
    ,
    ,
    shì
    dāng
    lùn
    sǔn
    zhī
    yǒu
    ,
    ,
    ér
    zhū
    suǒ
    jué
    jiāo
  • gōng
    chéng
    néng
    chí
    jiè
    zhī
    shǐ
    使
    ,
    ,
    jiā
    zhǐ
    chǐ
    zhī
    shū
    ,
    ,
    xiào
    zhāng
    zhì
    ,
    ,
    yǒu
    dào
    hóng
  • jīn
    zhī
    shǎo
    nián
    ,
    ,
    bàng
    qián
    bèi
    ,
    ,
    huò
    néng
    píng
    xiào
    zhāng
  • xiào
    zhāng
    yào
    wéi
    yǒu
    tiān
    xià
    míng
    ,
    ,
    jiǔ
    zhī
    rén
    ,
    ,
    suǒ
    gòng
    chēng
    tàn
  • yàn
    jun1
    shì
    jun4
    zhī
    ,
    ,
    fēi
    chěng
    dào
    ,
    ,
    nǎi
    dāng
    zhāo
    jué
  • wéi
    gōng
    kuāng
    hàn
    shì
    ,
    ,
    zōng
    shè
    jiāng
    jué
    ,
    ,
    yòu
    néng
    zhèng
    zhī
  • zhèng
    zhī
    zhī
    shù
    ,
    ,
    shí
    xián
  • zhū
    jìng
    ér
    zhì
    zhě
    ,
    ,
    rén
    hǎo
    zhī
    ,
    ,
    kuàng
    xián
    zhě
    zhī
    yǒu
    !
    !
    zhāo
    wáng
    zhù
    tái
    zūn
    guō
    wěi
    ,
    ,
    wěi
    suī
    xiǎo
    cái
    ,
    ,
    ér
    féng
    ,
    ,
    jìng
    néng
    míng
    zhǔ
    zhī
    zhì
    xīn
    ,
    ,
    wèi
    wǎng
    ,
    ,
    xīn
    zhào
    wǎng
    ,
    ,
    zōu
    yǎn
    wǎng
  • xiàng
    shǐ
    使
    guō
    wěi
    dǎo
    xuán
    ér
    wáng
    jiě
    ,
    ,
    lín
    ér
    wáng
    zhěng
    ,
    ,
    shì
    jiāng
    gāo
    xiáng
    yuǎn
    yǐn
    ,
    ,
    yǒu
    běi
    shǒu
    yàn
    zhě
  • fán
    suǒ
    chēng
    yǐn
    ,
    ,
    gōng
    suǒ
    zhī
    ,
    ,
    ér
    yǒu
    yún
    zhě
    ,
    ,
    gōng
    chóng
  • yīn
    biǎo
赏析
  这篇文章选自《汉魏六朝百三名家集·孔少府集》,又名《与曹公论盛孝章书》,是204年(汉献帝建安九年),孔融任少府时向曹操推荐盛孝章的一封信。盛孝章名宪,会稽人,也是汉末名士。曾任吴郡太守,因病辞官家居。孙策平吴后,对当时名士深为忌恨,孝章因此曾外出避祸。孙策死后,孙权继续对其进行迫害。孔融与孝章友善,知道他处境危急,所以特地写了这封信,向当时任司空兼车骑将军的曹操救援。曹操接信后,即征孝章为都尉,征命未至,孝章已为孙权所害。文章叙述了孝章所处的艰难处境,并引用历史上重用贤才的故事,从交友之道和得贤之重要来打动对方,辞意恳切,具有一定的感染力量。
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们