黄庭坚 (1045-1105),字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一宗)之称。英宗治平四年(1067)进士。历官叶县尉、北京国子监教授、校书郎、著作佐郎、秘书丞、涪州别驾、黔州安置等。诗歌方面,他与苏轼并称为“苏黄”;书法方面,他则与苏轼、米芾、蔡襄并称为“宋代四大家”;词作方面,虽曾与秦观并称“秦黄”,但黄氏的词作成就却远逊于秦氏。

黄庭坚其它作品精选

zuopinjingxuan

《昼夜乐》
分享数: 78
朝代:宋代 | 作者:黄庭坚 | 类型:写雨|写花|写人|写云|

夜深记得临岐语。

说花时,归来去。

教人每日思量,到处与谁分付。

其奈冤家无定据。

约云朝、又还雨暮。

将泪入鸳衾,总不成行步。

元来也解知思虑。

一封书、深相许。

情知玉帐堪欢,为向金门进取。

直待腰金拖紫后,有夫人、县君相与。

争奈会分疏,没嫌伊门路。

拼音
zhòu
[ [ sòng dài ] ] huáng tíng jiān
shēn lín       
shuō huā shí , , guī lái       
jiāo rén měi liàng , , dào chù shuí fèn       
nài yuān jiā dìng       
yuē yún cháo yòu hái       
jiāng lèi yuān qīn , , zǒng chéng háng       
yuán lái jiě zhī       
fēng shū shēn xiàng       
qíng zhī zhàng kān huān , , wéi xiàng jīn mén jìn       
zhí dài yāo jīn tuō hòu , , yǒu rén xiàn jun1 xiàng       
zhēng nài huì fèn shū , , méi xián mén
昼夜乐注音
  • zhòu
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    huáng
    tíng
    jiān
  • shēn
    lín
  • shuō
    huā
    shí
    ,
    ,
    guī
    lái
  • jiāo
    rén
    měi
    liàng
    ,
    ,
    dào
    chù
    shuí
    fèn
  • nài
    yuān
    jiā
    dìng
  • yuē
    yún
    cháo
    yòu
    hái
  • jiāng
    lèi
    yuān
    qīn
    ,
    ,
    zǒng
    chéng
    háng
  • yuán
    lái
    jiě
    zhī
  • fēng
    shū
    shēn
    xiàng
  • qíng
    zhī
    zhàng
    kān
    huān
    ,
    ,
    wéi
    xiàng
    jīn
    mén
    jìn
  • zhí
    dài
    yāo
    jīn
    tuō
    hòu
    ,
    ,
    yǒu
    rén
    xiàn
    jun1
    xiàng
  • zhēng
    nài
    huì
    fèn
    shū
    ,
    ,
    méi
    xián
    mén
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们