洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。

洪适其它作品精选

zuopinjingxuan

《满江红》
分享数: 77
朝代:宋代 | 作者:洪适 | 类型:写风|写山|写桥|

衰老贪春,春又老、尊罍交溢。

凝目处、清漪拍岸,四山堆碧。

白也论文情最厚,维摩示病心难觅。

到盘洲、车骑太匆匆,觞浮一。

春再见,官期毕。

归路近,长安日。

奉清时明诏,迭回更出。

上殿风霜生颊齿,元龟献替图无逸。

记而今、杖策过溪桥,留行迹。

拼音
mǎn jiāng hóng
[ [ sòng dài ] ] hóng shì
shuāi lǎo tān chūn , , chūn yòu lǎo zūn léi jiāo       
níng chù qīng pāi àn , , shān duī       
bái lùn wén qíng zuì hòu , , wéi shì bìng xīn nán       
dào pán zhōu chē tài cōng cōng , , shāng       
chūn zài jiàn , , guān       
guī jìn , , zhǎng ān       
fèng qīng shí míng zhào , , dié huí gèng chū       
shàng diàn 殿 fēng shuāng shēng jiá chǐ 齿 , , yuán guī xiàn       
ér jīn zhàng guò qiáo , , liú háng
满江红注音
  • mǎn
    jiāng
    hóng
  • [
    [
    sòng
    dài
    ]
    ]
    hóng
    shì
  • shuāi
    lǎo
    tān
    chūn
    ,
    ,
    chūn
    yòu
    lǎo
    zūn
    léi
    jiāo
  • níng
    chù
    qīng
    pāi
    àn
    ,
    ,
    shān
    duī
  • bái
    lùn
    wén
    qíng
    zuì
    hòu
    ,
    ,
    wéi
    shì
    bìng
    xīn
    nán
  • dào
    pán
    zhōu
    chē
    tài
    cōng
    cōng
    ,
    ,
    shāng
  • chūn
    zài
    jiàn
    ,
    ,
    guān
  • guī
    jìn
    ,
    ,
    zhǎng
    ān
  • fèng
    qīng
    shí
    míng
    zhào
    ,
    ,
    dié
    huí
    gèng
    chū
  • shàng
    diàn
    殿
    fēng
    shuāng
    shēng
    jiá
    chǐ
    齿
    ,
    ,
    yuán
    guī
    xiàn
  • ér
    jīn
    zhàng
    guò
    qiáo
    ,
    ,
    liú
    háng
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们