韩愈(768~824)字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省焦作孟州市)人,汉族。祖籍河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。谥号“文”,又称韩文公。他与柳宗元同为唐代古文运动的倡导者,主张学习先秦两汉的散文语言,破骈为散,扩大文言文的表达功能。宋代苏轼称他“文起八代之衰”,明人推他为唐宋八大家之首,与柳宗元并称“韩柳”,有“文章巨公”和“百代文宗”之名,作品都收在《昌黎先生集》里。韩愈在思想上是中国“道统”观念的确立者,是尊儒反佛的里程碑式人物。

韩愈其它作品精选

zuopinjingxuan

《县斋读书》
分享数: 77
朝代:唐朝 | 作者:韩愈 | 类型:山水|写山|写水|读书|写云|写酒|

出宰山水县,读书松桂林。

萧条捐末事,邂逅得初心。

哀狖醒俗耳,清泉洁尘襟。

诗成有共赋,酒熟无孤斟。

青竹时默钓,白云日幽寻。

南方本多毒,北客恒惧侵。

谪谴甘自守,滞留愧难任。

投章类缟带,伫答逾兼金。

拼音
xiàn zhāi shū
[ [ táng cháo ] ] hán
chū zǎi shān shuǐ xiàn , , shū sōng guì lín       
xiāo tiáo juān shì , , xiè hòu chū xīn       
āi yòu xǐng ěr , , qīng quán jié chén jīn       
shī chéng yǒu gòng , , jiǔ shú zhēn       
qīng zhú shí diào , , bái yún yōu xún       
nán fāng běn duō , , běi héng qīn       
zhé qiǎn gān shǒu , , zhì liú kuì nán rèn       
tóu zhāng lèi gǎo dài , , zhù jiān jīn
县斋读书注音
  • xiàn
    zhāi
    shū
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    hán
  • chū
    zǎi
    shān
    shuǐ
    xiàn
    ,
    ,
    shū
    sōng
    guì
    lín
  • xiāo
    tiáo
    juān
    shì
    ,
    ,
    xiè
    hòu
    chū
    xīn
  • āi
    yòu
    xǐng
    ěr
    ,
    ,
    qīng
    quán
    jié
    chén
    jīn
  • shī
    chéng
    yǒu
    gòng
    ,
    ,
    jiǔ
    shú
    zhēn
  • qīng
    zhú
    shí
    diào
    ,
    ,
    bái
    yún
    yōu
    xún
  • nán
    fāng
    běn
    duō
    ,
    ,
    běi
    héng
    qīn
  • zhé
    qiǎn
    gān
    shǒu
    ,
    ,
    zhì
    liú
    kuì
    nán
    rèn
  • tóu
    zhāng
    lèi
    gǎo
    dài
    ,
    ,
    zhù
    jiān
    jīn
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们