王昌龄 (698— 756),字少伯,河东晋阳(今山西太原)人。盛唐著名边塞诗人,后人誉为“七绝圣手”。早年贫贱,困于农耕,年近不惑,始中进士。初任秘书省校书郎,又中博学宏辞,授汜水尉,因事贬岭南。与李白、高适、王维、王之涣、岑参等交厚。开元末返长安,改授江宁丞。被谤谪龙标尉。安史乱起,为刺史闾丘所杀。其诗以七绝见长,尤以登第之前赴西北边塞所作边塞诗最著,有“诗家夫子王江宁”之誉(亦有“诗家天子王江宁”的说法)。

王昌龄其它作品精选

zuopinjingxuan

《高卧南斋时,开帷月初吐。》
分享数: 199
朝代:唐朝 | 作者:王昌龄 | 类型:写风|写水|写人|美人|

高卧南斋时,开帷月初吐。

清辉澹水木,演漾在窗户。

荏苒几盈虚,澄澄变今古。

美人清江畔,是夜越吟苦。

千里共如何,微风吹兰杜。

拼音
gāo nán zhāi shí kāi wéi yuè chū
[ [ táng cháo ] ] wáng chāng líng
gāo nán zhāi shí , , kāi wéi yuè chū       
qīng huī dàn shuǐ , , yǎn yàng zài chuāng       
rěn rǎn yíng , , chéng chéng biàn jīn       
měi rén qīng jiāng pàn , , shì yuè yín       
qiān gòng , , wēi fēng chuī lán
高卧南斋时,开帷月初吐。注音
  • gāo
    nán
    zhāi
    shí
    kāi
    wéi
    yuè
    chū
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chāng
    líng
  • gāo
    nán
    zhāi
    shí
    ,
    ,
    kāi
    wéi
    yuè
    chū
  • qīng
    huī
    dàn
    shuǐ
    ,
    ,
    yǎn
    yàng
    zài
    chuāng
  • rěn
    rǎn
    yíng
    ,
    ,
    chéng
    chéng
    biàn
    jīn
  • měi
    rén
    qīng
    jiāng
    pàn
    ,
    ,
    shì
    yuè
    yín
  • qiān
    gòng
    ,
    ,
    wēi
    fēng
    chuī
    lán
例句
补苴罅漏 ,经纬万端。来日之难,培于往昔。(蔡东藩、许廑父《民国通俗演义》第七十七回)
  • 古诗词学习网
    • 关于我们
    • 免责声明
    • 广告服务
    • 联系我们
    • 友情链接
  • 关注我们
  • 关注我们