苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。
《庚辰岁正月十二日,天门冬酒熟,予自漉之,》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:苏轼 | 类型:写风|写花|写人|写云|写酒|

载酒无人过子云,年来家酝有奇芬。

醉乡杳杳谁同梦,睡息齁齁得自闻。

口业向诗犹小小,眼花因酒尚纷纷。

点灯更试淮南语,泛溢东风有縠纹。

拼音
gēng chén suì zhèng yuè shí èr tiān mén dōng jiǔ shú zhī
[ [ sòng cháo ] ] shì
zǎi jiǔ rén guò yún nián lái jiā yùn yǒu fēn        zuì xiāng yǎo yǎo shuí tóng mèng shuì wén        kǒu xiàng shī yóu xiǎo xiǎo yǎn huā yīn jiǔ shàng fēn fēn        diǎn dēng gèng shì huái nán fàn dōng fēng yǒu wén       
庚辰岁正月十二日,天门冬酒熟,予自漉之,注音
  • gēng
    chén
    suì
    zhèng
    yuè
    shí
    èr
    tiān
    mén
    dōng
    jiǔ
    shú
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • zǎi
    jiǔ
    rén
    guò
    yún
    nián
    lái
    jiā
    yùn
    yǒu
    fēn
    zuì
    xiāng
    yǎo
    yǎo
    shuí
    tóng
    mèng
    shuì
    wén
    kǒu
    xiàng
    shī
    yóu
    xiǎo
    xiǎo
    yǎn
    huā
    yīn
    jiǔ
    shàng
    fēn
    fēn
    diǎn
    dēng
    gèng
    shì
    huái
    nán
    fàn
    dōng
    fēng
    yǒu
    wén

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1