苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《新作南门》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写风|儿童|写马|读书|饮酒|写云|写酒|

于公决狱多阴功,自知有子当三公,高作里门车马通。

定国精明有父风,饮酒一石耳目聪。

汉家宰相仍侯封,左右中兴始且终。

我家读书自我翁,耻言法律羞丘戎。

中年出入黄门中,智巧不足称愚忠,虽云寡过亦无功。

不忮不求心粗空,举世知我惟天工。

恃此知不累儿童,作门不庳亦不隆。

陋巷正与颜生同,势家笑唾傥见容。

拼音
xīn zuò nán mén
[ [ sòng cháo ] ] zhé
gōng jué duō yīn gōng zhī yǒu dāng sān gōng gāo zuò mén chē tōng        dìng guó jīng míng yǒu fēng yǐn jiǔ shí ěr cōng        hàn jiā zǎi xiàng réng hóu fēng zuǒ yòu zhōng xìng shǐ qiě zhōng        jiā shū wēng chǐ yán xiū qiū róng        zhōng nián chū huáng mén zhōng zhì qiǎo chēng zhōng suī yún guǎ guò gōng        zhì qiú xīn kōng shì zhī wéi tiān gōng        shì zhī lèi ér tóng zuò mén lóng        lòu xiàng zhèng yán shēng tóng shì jiā xiào tuò tǎng jiàn róng       
新作南门注音
  • xīn
    zuò
    nán
    mén
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • gōng
    jué
    duō
    yīn
    gōng
    zhī
    yǒu
    dāng
    sān
    gōng
    gāo
    zuò
    mén
    chē
    tōng
    dìng
    guó
    jīng
    míng
    yǒu
    fēng
    yǐn
    jiǔ
    shí
    ěr
    cōng
    hàn
    jiā
    zǎi
    xiàng
    réng
    hóu
    fēng
    zuǒ
    yòu
    zhōng
    xìng
    shǐ
    qiě
    zhōng
    jiā
    shū
    wēng
    chǐ
    yán
    xiū
    qiū
    róng
    zhōng
    nián
    chū
    huáng
    mén
    zhōng
    zhì
    qiǎo
    chēng
    zhōng
    suī
    yún
    guǎ
    guò
    gōng
    zhì
    qiú
    xīn
    kōng
    shì
    zhī
    wéi
    tiān
    gōng
    shì
    zhī
    lèi
    ér
    tóng
    zuò
    mén
    lóng
    lòu
    xiàng
    zhèng
    yán
    shēng
    tóng
    shì
    jiā
    xiào
    tuò
    tǎng
    jiàn
    róng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1