蔡松年(1107~1159)字伯坚,因家乡别墅有萧闲堂,故自号萧闲老人。真定(今河北正定)人,金代文学家。宋宣和末从父守燕山,宋军败绩随父降金,天会年间授真定府判官。完颜宗弼攻宋,与岳飞等交战时,蔡松年曾为宗弼“兼总军中六部事”,仕至右丞相,封卫国公,卒谥“文简”。松年虽一生官运亨通,其作品在出处问题上却流露了颇为矛盾的思想感情。内心深处潜伏着的民族意识使他感到“身宠神已辱”,作品风格隽爽清丽,词作尤负盛名,与吴激齐名,时称“吴蔡体”,有文集《明秀集》传世。
《梅花引·春阴薄》
分享数:1
朝代: 金朝 | 作者:蔡松年 | 类型:写风|写花|写山|写人|春愁|写酒|

春阴薄。

花冥漠。

金街三月初行乐。

碧*春。

玉*人。

蝉飞雾鬓,风前立画裙。

浮生酒浪分馀沥。

娇甚春愁生远碧。

犀心通。

暖芙蓉。

此时不恨,蓬山千万重。

拼音
méi huā yǐn · · chūn yīn báo
[ [ jīn cháo ] ] cài sōng nián
chūn yīn báo        huā míng        jīn jiē sān yuè chū háng        chūn        rén        chán fēi bìn fēng qián huà qún        shēng jiǔ làng fèn        jiāo shèn chūn chóu shēng yuǎn        xīn tōng        nuǎn róng        shí hèn péng shān qiān wàn zhòng       
梅花引·春阴薄注音
  • méi
    huā
    yǐn
    ·
    ·
    chūn
    yīn
    báo
  • [
    [
    jīn
    cháo
    ]
    ]
    cài
    sōng
    nián
  • chūn
    yīn
    báo
    huā
    míng
    jīn
    jiē
    sān
    yuè
    chū
    háng
    chūn
    rén
    chán
    fēi
    bìn
    fēng
    qián
    huà
    qún
    shēng
    jiǔ
    làng
    fèn
    jiāo
    shèn
    chūn
    chóu
    shēng
    yuǎn
    xīn
    tōng
    nuǎn
    róng
    shí
    hèn
    péng
    shān
    qiān
    wàn
    zhòng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1