孟浩然(689-740),男,汉族,唐代诗人。本名不详(一说名浩),字浩然,襄州襄阳(今湖北襄阳)人,世称“孟襄阳”。浩然,少好节义,喜济人患难,工于诗。年四十游京师,唐玄宗诏咏其诗,至“不才明主弃”之语,玄宗谓:“卿自不求仕,朕未尝弃卿,奈何诬我?”因放还未仕,后隐居鹿门山,著诗二百余首。孟浩然与另一位山水田园诗人王维合称为“王孟”。
《春中喜王九相寻(一题作晚春)》
分享数:5
朝代: 唐朝 | 作者:孟浩然 | 类型:写花|写水|写鸟|湖水|写湖|写草|歌妓|写酒|

二月湖水清,家家春鸟鸣。

林花扫更落,径草踏还生。

酒伴来相命,开尊共解酲。

当杯已入手,歌妓莫停声。

拼音
chūn zhōng wáng jiǔ xiàng xún zuò wǎn chūn
[ [ táng cháo ] ] mèng hào rán
èr yuè shuǐ qīng jiā jiā chūn niǎo míng        lín huā sǎo gèng luò jìng cǎo hái shēng        jiǔ bàn lái xiàng mìng kāi zūn gòng jiě chéng        dāng bēi shǒu tíng shēng       
春中喜王九相寻(一题作晚春)注音
  • chūn
    zhōng
    wáng
    jiǔ
    xiàng
    xún
    zuò
    wǎn
    chūn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    hào
    rán
  • èr
    yuè
    shuǐ
    qīng
    jiā
    jiā
    chūn
    niǎo
    míng
    lín
    huā
    sǎo
    gèng
    luò
    jìng
    cǎo
    hái
    shēng
    jiǔ
    bàn
    lái
    xiàng
    mìng
    kāi
    zūn
    gòng
    jiě
    chéng
    dāng
    bēi
    shǒu
    tíng
    shēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1